Vàng Câu Tình Cũ
Phòng bên đã dọn đi rồi. Cả căn nhà thênh thang hoang hoải tầng 3 chỉ còn lại phòng nó. Đêm qua nó nằm nhưng không vội ngủ, he hé mắt nhìn ra cửa sổ trong ánh sáng mờ mờ của đèn đường bên ngoài. Chẳng có gì ngoài những bóng đen in thành những hình thù nguệch ngoạc. Những bóng ma chưa bao giờ tới. Rồi nó mơ, giấc mơ không mấy vui vẻ nhưng chi tiết như thế nào nó cũng quên ngay sau khi tỉnh dậy.
Ngày hôm nay thật kỳ lạ. Vẫn những việc đấy, vẫn là nó như mọi ngày. Nhưng khi nó trở về nhà buổi chiều muộn thì những hào hứng và những khuôn mặt tươi cười kia cũng bị bỏ lại sau cánh cửa khép chặt. Nó nằm bất động trên giường, đầu óc cùng cơ thể nặng trĩu như đã mất đi chút sinh lực cuối cùng. Nó thấy mình là một bờ bãi toàn sỏi đá lố nhố vỏ sò trơ trọi sau cái ngoảnh mặt rút lui của đợt thủy triều.
Văng vẳng trong đầu nó câu hát "Đôi mắt em rất buồn... đôi chúng ta rất buồn... vàng câu tình cũ... xin gửi cho người..." Câu hát lại làm nó nghĩ về tình yêu. Nó vẫn luôn nghĩ về tình yêu. Nó không thuộc tuýp người coi tình yêu là sinh mệnh, tuyệt nhiên không. Nhưng nếu tình yêu ngoảnh mặt đi khuất, nó sẽ cư xử như một đứa trẻ con, tủi thân mà hờn khóc. Tình yêu rốt cuộc là gì? Tình yêu có ý nghĩa gì? Tình yêu có thật sự tồn tại? Nó sợ cô đơn. Nhưng nó cũng sợ sự cô đơn ngay trong lúc đang yêu. Tình yêu thật lạ. Người yêu cũng thật lạ.
HN, tháng Bảy ngày 02, 2014.
Kênh YouTube và Facebook mới của mình ở đây. Đăng ký để cập nhật những hoạt động mới nhất của mình nhé:
Song Ngư Guitar Facebook Page
Song Ngư Guitar Youtube Channel
Song Ngư Guitar Facebook Page
Song Ngư Guitar Youtube Channel
Comments
Post a Comment